Cổ nhân có câu: “Vạn ác dâm vi thủ” (nghĩa là trong vạn cái ác thì tà dâm đứng đầu) để thấy rằng đây là tội lớn nhưng người đời lại hay xem nhẹ. Họ chỉ có được niềm lạc thú trong phút chốc nhưng lại mang nghiệp lớn cả đời mà không hay biết.
Hãy tìm hiểu những câu chuyện sau để thấy mối nguy của sắc dục không thể xem thường hay có thể bao biện đó chỉ là cách để chúng ta thể hiện mình là con người.
Câu chuyện thứ nhất
Sư Vân Chiếu tiếp lời: “Trước đây thiên đình của nhà ngươi đầy đặn sáng rõ, hiện tại thì đã bị lõm xuống. Nhìn địa các trên khuôn mặt thì thấy sắc nhọn.
Lòng bàn tay của ngươi có khi đen bao bọc, sợ rằng sẽ gặp tai họa bất ngờ, phải cẩn thận đề phòng. Có phải ngươi đã làm việc gì thất đức nên ra nông nỗi này chăng?”.
Đã hiểu sự tình, nhà sư buồn bã tiếp lời: “Ngươi vốn có tiền đồ sáng lạn nhưng không biết giữ mình, đã tư thông với người phụ nữ khác ở bên ngoài. Thật đáng tiếc vì ngươi đã tự tàn phá phúc đức của bản thân”.
Câu chuyện thứ hai
Tôn Hậu nói: “Trong Thái Thượng cảm ứng thiên” nói rằng, Tam Thai, Bắc Đẩu, Tam Thi Thần lúc nào cũng theo sát chờ đợi sẵn, để ghi chép lại hết sai lầm của từng người. Tưởng rằng, đêm khuya tĩnh lặng không người mà Thượng Thiên không biết sao?”.
Thần thành hoàng kêu thuộc hạ dâng cuốn sổ ghi chép những người có mệnh bị chết đói lên, lúc đó ta nghe thấy tên cháu được sửa đổi. Ta mới hỏi: “Vì sao mà Tôn Hậu lại được cải sửa?”
Đến năm 36 Vạn Lịch, Tôn Hậu 46 tuổi, quả nhiên năm đó mất mùa, giá gạo vô cùng đắt đỏ, những người nghèo hầu như không có tiền mua, người chết đói vô cùng nhiều. Nhưng Tôn Hậu không những tránh được kiếp nạn này mà còn vô cùng giàu có.
Câu chuyện thứ ba
Anh sợ bị hủy hoại công danh vì tội thông dâm. Vì thế anh trở về phòng trước khi người góa phụ mở cửa.
Họ nhanh chóng nhặt quyển sách ở dưới chân lên. Đó là quyển “Sổ công và tội”. Tên của họ có trong quyển sách: một người đỗ đầu kỳ thi hương nhưng tên bị gạch đi vì mắc tội thông dâm; một người góa phụ đáng lẽ được lên thiên đường vì đã chung thủy, tên cũng bị gạch đi sau khi phạm tội thông dâm.
Nhìn kỹ hơn, có một chữ “chưa phạm tội”, và tên được viết lại. Dưới đó, chữ “phạm tội” lại được viết, và tên lại bị gạch đi. Sau đó là chữ “phạm tội” và tên bị gạch đi. Quyển sổ nhem nhuốc toàn vết gạch xóa. Sau đó, hai người trở về phòng và không dám có những ý nghĩ dâm dục nữa.
Bởi đã lạc mất phương hướng, nên càng đi càng rời xa hạnh phúc, nếu cứ cố chấp bước đi trên con đường sai lầm, càng đi chỉ càng khiến ta thêm đau khổ mà thôi.