1. Quan điểm của Phật giáo về giàu có
![]() |
Quan điểm của Phật giáo về giàu có |
Phật giáo cho rằng tiền bạc là cần thiết, không chỉ để duy trì sự sống, mà còn để truyền bá Phật pháp và thực hành Phật giáo.
Sự giàu có có được thông qua lao động chính đáng được Phật giáo khuyến khích.
Khi Đức Phật còn sống, có rất nhiều trưởng lão giàu có được Đức Phật khen ngợi. Những trưởng lão giàu có này có tiền nhưng không keo kiệt. Họ dùng tiền để hỗ trợ Tam Bảo.
Nếu chỉ biết gom góp tiền bạc, keo kiệt không chia sẻ, thậm chí kiếm tiền bất chính, thì tiền bạc sẽ trở thành điều xấu, đôi khi mang lại tai họa.
Trong xã hội hiện đại, tiền cần để duy trì cuộc sống và hỗ trợ các việc công ích. Nếu dùng tiền dư để làm việc thiện, giúp người học đạo, thì tiền không còn là “rắn độc” mà trở thành “tài sản thanh tịnh”.
Dùng tiền giúp người, cải thiện cuộc sống, mang lại niềm vui, thì tiền bạc sẽ là trợ duyên trên con đường tu tập, mang phước lành cho mình và người.
2. Phương pháp kiếm tiền
Trong Kinh Thiện Sinh, Đức Phật khuyên ta: “Hãy học một nghề trước, rồi sau đó mới kiếm được tiền.” Trong Kinh Tạp A-hàm, Ngài cũng nói: “Học một nghề khéo léo, rồi tích lũy tài sản một cách hợp lý…”
Để đứng vững trong xã hội, mỗi người cần có một cách kiếm sống. Dù có giàu phước đến đâu, bạn vẫn cần kỹ năng để biến phước báu thành hiện thực.
Nếu một người muốn có chỗ đứng trong xã hội, họ phải có một cách để kiếm sống nhất định. Ngay cả khi anh ta có vận may, anh ta vẫn cần những kỹ năng tương ứng để đạt được điều đó.
Đức Phật bảo các đệ tử rằng họ có thể làm nghề nông, nghề buôn bán, nghề chăn nuôi, nghề cho thuê nhà, nghề xây dựng nhà cửa và nghề bán đồ đạc. Nếu họ làm những nghề chính đáng này, kết hợp với trí tuệ thông minh và sự chăm chỉ, thì của cải của họ sẽ tăng lên từng ngày.
Ví dụ:
3. Phân phối của cải
Khi có được tài sản, nên chia thành bốn phần: một phần dùng để nuôi dưỡng bản thân, cha mẹ, vợ con và gia đình; hai phần dùng để đầu tư vào việc kinh doanh hợp pháp; còn một phần nên để dành cho lúc cần thiết.
Bạn cũng có thể dùng tài sản để hỗ trợ người thân và bạn bè, giúp họ có cuộc sống tốt hơn.
- “Ân Điền” (Cánh đồng ân đức): Bố thí cho cha mẹ, thầy cô, hòa thượng, và những người từng giúp đỡ mình. Đây là cách biết ơn và báo ơn, tạo ra phước đức, giống như cánh đồng nuôi dưỡng mùa màng.
- “Kính Điền” (Cánh đồng tôn kính): Cúng dường Tam Bảo (Phật, Pháp, Tăng) với lòng kính trọng, từ đó sinh ra phước vô lượng, như cánh đồng sinh ra lúa gạo.
- “Bi Điền” (Cánh đồng từ bi): Giúp đỡ người nghèo khó với lòng thương xót, cũng mang lại phước đức vô tận.
4. Quản lý tài sản
Không chỉ chi tiêu hàng ngày phải thận trọng, mà ngay cả việc cúng dường Tam Bảo cũng phải được cân nhắc.
Đức Phật nói: “Sáu loại nghiệp làm hại tài sản là: một là say sưa rượu chè, hai là cờ bạc, ba là trụy lạc, bốn là mê nhạc, năm là giao du với bạn xấu, và sáu là lười biếng. Đây là sáu loại nghiệp làm hại tài sản ” .