1. Hay bày tỏ sự tức giận
Tức giận là nguyên nhân phá hủy phước đức |
Nếu chúng ta có thể cho đi những gì mình có thì lòng hận thù sẽ giảm bớt. Hoặc chúng ta có thể thành tâm sám hối và bớt oán giận hơn.
Điểm mấu chốt là đôi khi khi học Phật, chúng ta có xu hướng quá chấp ngã và cho rằng cái “tôi” là tu tập mà không biết rằng tu tập đòi hỏi phải loại bỏ cái “tôi”.
Nếu tâm trí không cân bằng, điều gì hợp lý sẽ trở thành phi lý.
Từ vô thủy, công đức tích lũy bằng cách cúng dường chư Phật và bố thí cho tất cả chúng sinh có thể bị đốt cháy hoàn toàn chỉ bởi một lòng hận thù.
Chớ giữ lòng oán giận, đối xử với người khác bằng sự thù ghét là vi phạm giới thứ 3 trong14 giới căn bản.
Đến chùa chiền hay làm những việc Phật pháp là để gia tăng phước lành cho bản thân, nhưng nếu nó biến thành ác nghiệp ngày càng tăng thì tốt nhất nên từ bỏ những việc như vậy và không nên làm.
2. Tự xưng là có công đức
Trên thực tế, người kiêu ngạo và thô lỗ khó có được phước lành, ngược lại, họ vô hình trung tiêu hao vô số phước lành.
Tại sao lại thế này? Bởi vì không biết tôn trọng người khác, nhiều việc chỉ quan tâm đến bản thân mình mà không nghĩ đến người khác, làm gì cũng chỉ biết kể lể để được người khác tôn kính khen ngợi.
Đây cũng là điều cấm kỵ trên con đường học Phật, vì nếu không có lòng khiêm tốn thì khó mà nghe được lời dạy chân chính của Phật giáo.
Tất cả chúng ta đều biết về việc tự xưng công đức, và công đức là điều không thể thiếu trên hành trình tu học Phật pháp của chúng ta.
Khoe khoang về công trạng của mình là cố tình khoe khoang ưu điểm của mình trước mặt người khác, khoe khoang sự tu luyện của mình và tự khen ngợi mình đã làm được bao nhiêu việc tốt.
Nhưng loại hành vi này có tốt cho việc tu tập tích đức không? Không, ngược lại, nó sẽ thu hút sự căm ghét của người khác và làm cạn kiệt phước lành của bản thân.
3. Làm việc thiện nhưng sau đó lại hối hận
Phật dạy về ý nghĩa khi làm việc thiện có nói một trái tim “trong sáng và hạnh phúc” là đặc biệt quan trọng. Dù là bố thí hay làm việc thiện, tấm lòng hoan hỷ và tấm lòng trong sạch này không thể không tồn tại và không thể vắng mặt.
Cái gọi là “sự hủy diệt đến từ việc tốt” có nghĩa là sau khi làm việc tốt, bạn hối hận và nảy sinh sự hối hận. Có nhiều người đã từng làm những việc tốt và sau đó lại hối hận và tiếc cho những gì mình đã làm.
Việc tốt không có nghĩa là không được đền đáp mà chúng ta cần biết tưới nước cho những việc tốt mình đã gieo, tức là chúng ta phải tiếp tục làm những việc tốt. Thay vì mỗi ngày suy nghĩ tại sao làm tốt lại không được khen thưởng.
4. Dùng việc hại người
Ví dụ: Một nhà đầu tư giàu có phát hành vài nghìn đô la chỉ để mượn tay trả thù một đối thủ cạnh tranh kinh doanh nào đó, hy vọng rằng việc kinh doanh của đối thủ sẽ thất bại, sẽ đau khổ…
Bất kỳ sự hồi hướng nào dựa trên tham, sân và si đều được gọi là hồi hướng lộn ngược. Sau khi hồi hướng như vậy, tuy các ác ý có thể chín muồi, nhưng sau khi quả chín muồi, sẽ không có kết quả tốt nào khác xuất hiện.
Nếu chúng ta không hồi hướng kịp thời và đúng pháp luật thì trong hoàn cảnh này, thiện căn của chúng ta dù có nhiều và phi thường đến đâu cũng sẽ bị tiêu diệt trong một ngày.
Mời bạn tham khảo thêm tin cùng chuyên mục: