1. Dùng phương pháp Chánh Niệm Tỉnh Giác
Tức là chỉ cần dứt bỏ mọi ý tưởng tìm cầu, mọi suy nghĩ tính toán, quay về với chính mình, nhận rõ hơi thở vào ra hay tỉnh giác về những gì mình đang làm. Vì thế, dù thân thể có đau tới đâu, Ngài vẫn không sợ hãi, vẫn không lo lắng, vẫn không bị tác động, vẫn không bị chi phối bởi những cảm giác, cảm thọ đau đớn khốc liệt đang hiện hữu trên thân của Ngài.
1.2 Tính vô thường của bệnh
Nhân quả của các pháp là vô thường, bệnh tật cũng là một trong những pháp vô thường, sinh diệt, hợp tan. Nếu đủ duyên hợp thì bệnh đến và nếu hết duyên hợp thì bệnh cũng đi.
Do hiểu được tính chất nhân quả vô thường, hợp tan, sinh diệt như vậy, tâm tư đức Phật không bị cảm thọ của trọng bệnh chi phối, tác động làm cho sầu ưu, khổ sở, phiền hà . Ngài biết rằng đã đến lúc ta phải trả nợ thì hãy cam tâm thực hiện để hoàn trả lại nó mà thôi. Nhờ vậy mà tâm tư Ngài luôn hướng về tâm giải thoát vô lậu, thanh thản và an lạc vô sự.
1.3 Nằm kiết tường
Có lần Đức Phật bị miếng đá bể đâm phải vào chân cũng là một việc xảy ra bình thường do nhân quả nghiệp lực trong quá khứ còn sót lại. Sử sách ghi lại: “Rồi Thế Tôn cho trải áo Sanghàti (Tăng-già-lê) xếp tư lại, nằm xuống phía hông bên phải như dáng điệu con sư tử, chân đặt trên chân, Chánh Niệm Tỉnh Giác”.
2. Chữa tâm bệnh
Đối với ngài, khi bệnh tật, tai nạn, hay những chuyện rủi ro đến trong cuộc sống thì thân tuy bệnh nhưng tâm không bị bệnh, tâm không sầu khổ. Nhờ có trí tuệ, đức Phật còn gọi là Tri kiến giải thoát nên các Ngài luôn sống trong trạng thái giải thoát.
2.1 Gốc của Khổ
Nếu chúng ta hiểu rõ như thật thì sẽ không còn hành động làm khổ mình, làm khổ người và làm khổ mọi loài chúng sanh nào cả.
Khi tâm đức Phật hiểu rõ được chân lý về trạng thái diệt khổ thì tâm tư Ngài được giải thoát, đạt được tâm giải thoát vô lậu thì mới hiểu rõ một cách chân chánh, hiểu biết một cách như thật về sự thật của Khổ và về sự thật Nguyên nhân của Khổ.
Chính nhờ tâm Ngài đã hiểu biết như thật cái nguyên nhân của các cảm thọ tác động trên thân này bởi do từ đâu sinh ra và chỉ hướng đến giải thoát mà không phải rên la, ta thán, oán trách khi những cảm giác trên thân bệnh hoành hành đau đớn khốc liệt như vậy.
2.2 Sống tỉnh thức
Tỉnh thức để luôn luôn sống với ý thức thiện, ý thức lành, sống với ý thức không làm tổn thương đến mình, không làm tổn thương đến người khác và không làm tổn thương đến tất cả muôn loài chúng sanh. Khi đó, ta chỉ muốn trao đi yêu thương đến muôn loài, không có bất cứ giới hạn nào cả.
Chúng ta có thể áp dụng phương pháp chữa bệnh của Đức Phật đã chỉ dạy sau khi hiểu biết sự thật của bệnh của Khổ, có như thế chúng ta sẽ không còn thấy sợ hãi hay lo lắng mỗi khi bệnh tật, cảm thọ tác động đến hoặc có một tai nạn rủi ro xảy ra trong cuộc sống.
(Tổng hợp)