Tuy nhiên, nếu chỉ phóng sanh trên hình thức, làm cho có theo phong trào “Ai sao tôi vậy”, một mặt phóng sanh, một mặt vẫn vì sự ngon miệng của chính mình mà ra sức giết hại các loài tôm cá, sò ốc, gà vịt… hay khi quét dọn nhà cửa, chỉ vì sự sạch sẽ nhà cửa của mình mà ra sức giết hại các loài trùng kiến không thương tiếc, thì sự phóng sanh đó cũng là vô dụng mà thôi. Vì sao? Vì chỉ có hình thức mà không có tâm, cái tâm lượng quá nhỏ hẹp.
Du Tịnh Ý mãi không giàu nổi là vì đâu?
Cho nên ông trách ông Trời không công bằng với ông, trách Táo Thần bao năm qua nhận của ông biết bao nhiêu mâm cơm mà chẳng phù hộ cho ông. Đêm đó, Táo Thần quả nhiên là đến gõ cửa nhà ông và từ bi nói với ông:
Dù có đi nữa, cũng không có làm triệt để, chỉ là hư danh mà thôi, làm để khoe người. Ngươi có nhìn qua nhà bếp của mình chưa? Có bao nhiêu loài tôm cua, ngoài việc ăn ra, số còn lại ngươi mặc tình phung phí. Ngươi lạm dụng bắt giết loài thủy tộc, và từ lâu đã trở thành tàn bạo”.
Phóng sinh xuất phát từ tâm
Hơn nữa, đối với người đời nay, tại sao sửa lỗi lại khó khăn đến vậy? Bởi vì họ không tin, tự cho mình là đầu óc khoa học, bất cứ điều gì cũng phải diễn giải bằng khoa học thì họ mới chịu, cái gì không thuộc khoa học họ đều cho là mê tín, đây chính là trở ngại lớn nhất của người thời nay.
Lợi ích của phóng sinh xuất phát từ tâm
Khi đó, phóng sanh có mười công đức như sau:
Kathy