Chuyện bà mẹ mất con mong Đức Phật cứu giúp
Có lần Đức Phật đi giảng pháp, có bà mẹ ôm đứa con thơ vừa mới mất đòi gặp và cầu xin Ngài làm phép để con mình sống lại, bà nói:
– Con của con đã chết, con làm sao bây giờ, Ngài hãy giúp con. Hãy cứu nó sống dậy! Ngài là chúa tể của sự sống chết, đã vượt qua sự sống chết. Hãy cứu chúng con.
Nó là niềm vui của gia đình. Từ nhiều năm nay, chúng con không mong gì hơn là được đứa con. Bây giờ nó chết vì một thứ bệnh hiểm nghèo. Hãy mang ánh sáng lại trong mắt của nó. Hãy công bằng. Đứa con nhỏ tuổi này chết đi quá sớm.
Ngài ôn tồn nói:
– Hãy nghe ta, nàng hãy đi từ nhà này qua nhà khác trong đô thị này và hãy xin một hạt cải của một nhà chưa có ai chết. Hãy mang hột cải về đây và để xem ta có thể làm gì được không?
Đức Phật giúp người phụ nữ thoát khỏi nỗi đau mất con để bà hiểu rằng cuộc sống này luôn có những điều bất như ý và ta vẫn phải chấp nhận, phải tiếp tục sống, không để những mất mát khiến ta tự hủy hoại đi cuộc sống của chính mình.
Thôi bám víu quá khứ để ta có thể bước tiếp
Hoặc có trường hợp người thân ra đi đột ngột, khi tuổi đời còn quá trẻ hoặc chết trong hoàn cảnh đau đớn, bi thảm luôn khiến người ở lại cảm thấy đau khổ, dằn vặt thậm chí là oán hận, trách móc. Nỗi đau thấu trời, xé ruột xé gan tưởng rằng lúc đó ta có thể chết theo, không thể sống nổi nữa.
Thế nhưng nên hiểu rằng ta buông xuôi không có nghĩa là ta bỏ cuộc, chịu thua cuộc sống này. Trong khi đâu phải có duy nhất ta từng rơi vào tình cảnh đó, trong cuộc đời, chắc hẳn ai cũng từng trải qua nỗi đau này và họ vẫn có thể vượt qua đấy thôi. Họ làm được thì ta cũng nhất định sẽ làm được.
Hơn nữa, khi ta hiểu sâu về nhân quả, ta biết rằng, luật nhân quả là cán cân công lý, do đó không có gì là ngẫu nhiên hay xui xẻo. Tất cả là do duyên nghiệp của chính người đó đã tạo ra trong quá khứ và cả hiện tại. Do đó, thay vì thái độ đối kháng, oán hận thì nên biết chấp nhận hoàn cảnh của mình.
Ta chọn thái độ sống tỉnh thức, an trú trong hiện tại sẽ mở ra chân trời mới được khơi nguồn từ tình yêu bất tận, tự do khôn cùng, và hạnh phúc tràn ngập, không nên truy tìm quá khứ làm gì. Vì một cuộc sống không bằng chết thì quả là phí hoài cả đời người chỉ vì một việc đã qua hay người thân đã mất.
Sự thật là nếu ta có dừng lại, cuộc sống luôn tiếp diễn với những điều kỳ diệu đang và sẽ xảy ra xung quanh chúng ta. Cách duy nhất để giúp những người thân yêu đã mất của mình được thanh thản là làm các việc phước thiện để hồi hướng công đức cho họ. Việc chúng ta chìm trong đau khổ, than khóc, oán hận không giúp ích được những người đã mất mà còn làm chính mình bị tiêu hao sức khỏe, ảnh hưởng đến cuộc sống của gia đình và những người xung quanh.
Hiểu những điều này chúng ta sẽ giảm đi nỗi đau mất mát
1. Mọi thứ đều là vô thường
Vì thế, đừng bị đánh lừa bởi sự cố định tạm thời, không nhìn thấy được tính vô thường của sự vật, từ đó mà bám chấp, tự gây phiền não cho chính mình.
2. Khỏe mạnh nhưng rồi cũng phải qua đời
Một người được ca ngợi là sống thọ cũng không trường sinh bất lão, cuối cùng vẫn phải đối diện với cái chết.
3. Của cải chất chồng rồi cũng tan biến
Có người lấy của cải thuộc về người khác tưởng rằng để sung sướng ai ngờ khuynh gia bại sản. Đó chính là sự vô minh khiến họ gieo rắc thêm tội lỗi cho mình nhưng kết cục thì chẳng được gì. Vì thế, càng tham thì càng dễ mất mà có khi khù khờ lại được Thánh nhân che chở.
Cho nên, ngay khi còn sống trên cõi đỡi này, hãy bố thí hành thiện, giúp người cứu nguy, điều bạn đạt được còn quý hơn cả tiền bạc, của cải nữa đấy.
4. Có hợp ắt có tan
Nhất là trong chuyện tình cảm lại càng như thế, duyên đến duyên đi hãy thuận theo tự nhiên mà đối đãi, duyên đến thì đón mà duyên đi thì cũng nhẹ bước tiễn đi.