Phật nói về người ban phước giáng họa
Ở chỗ tối đấy, họ vẫn thân, khẩu, ý đều nghĩ tới việc ác, nhân ấy sau khi vào cõi dữ địa ngục, ngạ quỷ, súc sanh, chịu nhiều khổ báo; giống như người từ tối vào tối, luôn sống trong tối tăm, hắc ám, vô minh, đời này làm ác, đời sau làm ác, không biết tự mình thoát ra. Họ là người từ tối vào tối cũng là vì thế.
Do nhân ấy sau khi chết được tái sanh có thể trở lại làm người giàu có, sung sướng; người từ tối vào sáng cũng lại như thế.
Phật nói về người ban phước giáng họa |
Nhưng càng về sau, thân, khẩu, ý của họ lại hướng tới điều ác, và nhân này khiến họ sau khi chết bị đọa vào ba đường dữ chịu nhiều khổ báo, nếu có được trở lại làm người thì lại sinh ra trong hoàn cảnh khổ cực, nghèo khó; họ được xem là người từ sáng vào tối cũng lại như thế.
Họ dù hoàn cảnh nào cũng có thân, khẩu, ý tốt lành và hay khuyên nhủ mọi người cùng làm theo. Người như vậy sau khi chết do nhân tốt lành đó nên được sanh lên các cõi trời, nếu có được trở lại làm người thì vẫn là người có cuộc sống giàu có, sung sướng; người từ sáng vào sáng cũng lại như thế.
Vì thế theo Phật nói về người ban phước giáng họa thì không phải ai ngoài chính bản thân người đó, từ cách thân, khẩu, ý của chính ta mà hình thành nên tương lai của mình chứ không ai khác.
Không có ai ban phước giáng họa
Ví dụ như theo quan niệm phong kiến cổ xưa, ai sanh ra thuộc giai cấp nào thì trước sau phải chịu như vậy, không thể nào thay đổi được, thế mới có quan niệm: “Con vua lại làm vua, con sãi ở chùa đi quét lá đa”.
Hay nói cách khác là mọi việc đều có thể thay đổi và cải thiện tốt hơn, quan trọng là ta đủ mạnh mẽ theo đuổi đến cùng hay không mà thôi. Mọi thứ đều thay đổi khôn lường, không có gì là bất biến, cố định cả.
Do đời trước làm các việc bất thiện hại người, hại vật nên đời này sanh chỗ xấu ác, lại không được học hỏi, trau dồi kiến thức, không biết nhận định đúng sai nên đành chấp nhận cuộc đời giống như bèo dạt mây trôi, sống trong phiền muộn, khổ đau, cuối cùng rơi vào chỗ tối tăm, mờ mịt, lại tiếp tục gây tạo nghiệp nhân xấu ác, do đó đành phải chịu mãi mãi ở chỗ tối tăm.
Hạng người này đáng thương hơn đáng trách, vì họ không đủ phước duyên thân cận thầy lành bạn tốt nên chúng ta cần phải quan tâm, tạo mọi điều kiện thuận lợi nhất để kết duyên lành với họ, làm sao để gần gũi họ mà có cơ hội sẻ chia từ vật chất đến phương tiện tinh thần, hướng dẫn cho họ biết tin sâu nhân quả để khắc phục bớt việc làm có hại cho người và vật.
(Tổng hợp)